Thứ Hai, 13 tháng 2, 2012

Hướng dẫn kiểm soát bệnh hen/GINA-2006

 SỔ TAY HƯỚNG DẪN XỬ TRÍ VÀ PHÒNG NGỪA HEN SUYỄN

CHIẾN LƯỢC  TOÀN CẦU VỀ HEN SUYỄN

Ủy ban Điều hành (2006)
Paul O'Byrne, M.D., Canada, Chủ tịch
Eric D. Bateman, M.D., South Africa
Jean Bousquet, M.D., Ph.D., France
Tim Clark, M.D., U.K.
Pierluigi Paggario, M.D., Italy
Ken Ohta, M.D., Japan
Soren Pedersen, M.D., Denmark
Raj Singh, M.D., India
Manuel Soto-Quiroz, M.D., Costa Rica
Wan Cheng Tan, M.D., Canada

Hội đồng GINA (2006)
Wan Cheng Tan, M.D., Canada, Chủ tịch
Thành viên Hội đồng GINA từ 45 quốc gia
(danh sách trên trang web http://www.ginasthma.org)

MỤC LỤC
LỜI NÓI ĐẦU...................................................................................................................... 2
CHÚNG TA ĐÃ BIẾT GÌ VỀ HEN SUYỄN?......................................................................... 4
CHẨN ĐOÁN HEN SUYỄN.................................................................................................. 6
Bảng 1. Có phải hen suyễn không?........................................................................................... 6
PHÂN LOẠI HEN SUYỄN THEO MỨC KIỂM SOÁT.......................................................... 8
Bảng 2. Mức độ Kiểm soát Hen suyễn...................................................................................... 8
BỐN PHẦN TRONG CHĂM SÓC HEN SUYỄN.................................................................. 9
Phần 1. Phát triển mối quan hệ bệnh nhân/gia đình/thầy thuốc............................................ 9
Bảng 3. Mẫu nội dung kế hoạch hành động để duy trì kiểm soát hen suyễn................................ 10
Phần 2. Xác định và giảm phơi nhiễm đối với các yếu tố nguy cơ........................................ 11
Bảng 4. Cách tránh dị nguyên và phấn hoa thường gặp............................................................. 11
Phần 3. Đánh giá, Điều trị và Theo dõi Hen suyễn.............................................................. 12
Bảng 5. Cách xử trí dựa trên mức kiểm soát........................................................................... 14
Bảng 5A. Cách xử trí dựa trên mức kiểm soát: Trẻ em 5 tuổi và nhỏ hơn.................................. 14
Bảng 6. Liều dùng tương đương ước đoán của glucoticosteroid dạng hít ở trẻ em....................... 15
Bảng 7. Câu hỏi để theo dõi chăm sóc hen suyễn..................................................................... 17
Phần 4. Xử trí đợt kịch phát hen suyễn............................................................................... 18
Bảng 8. Độ nặng của đợt kịch phát hen suyễn.......................................................................... 20
LƯU Ý ĐẶC BIỆT TRONG XỬ TRÍ HEN SUYỄN.............................................................. 22
Phụ lục A. Danh mục thuốc hen suyễn - Thuốc ngừa cơn.................................................... 23
Phụ lục A. Danh mục thuốc hen suyễn - Thuốc cắt cơn....................................................... 24

LỜI NÓI ĐẦU

Hen suyễn là nguyên nhân chủ yếu gây tàn phế và tử vong trên toàn cầu, và có chứng cứ rằng số người mắc bệnh tăng lên đáng kể trong 20 năm qua, đặc biệt là ở trẻ em. Chiến lược Toàn cầu về Hen suyễn được soạn thảo để gia tăng sự hiểu biết về hen suyễn trong nhân viên y tế, trong quan chức y tế công cộng, và trong công chúng, và để cải thiện việc phòng ngừa và xử trí thông qua nỗ lực phối hợp toàn cầu. Chương trình này soạn thảo các báo cáo khoa học về hen suyễn, thúc đẩy việc quảng bá và áp dụng các khuyến cáo này, và khuyến khích sự hợp tác quốc tế trong nghiên cứu hen suyễn.

Chiến lược Toàn cầu về Hen suyễn đề ra một khung chương trình để kiểm soát và duy trì sự kiểm soát hen suyễn ở đa số người bệnh, có thể được sửa đổi cho phù hợp với hệ thống và nguồn lực y tế địa phương. Các công cụ giáo dục, như các tranh ảnh, hoặc chương trình huấn luyện dựa vào máy vi tính có thể được soạn thảo cho phù hợp với những hệ thống và nguồn lực này.

Ấn phẩm của chương trình Chiến lược Toàn cầu về Hen suyễn gồm có:
+ Chiến lược Toàn cầu về Xử trí và Phòng ngừa Hen suyễn (2006). Thông tin và khuyến cáo khoa học về các chương trình hen suyễn.
+ Sổ tay Hướng dẫn về Xử trí và Phòng ngừa Hen suyễn (2006). Tóm tắt thông tin chăm sóc bệnh nhân dành cho nhân viên chăm sóc sức khỏe ban đầu.
+ Sổ tay Hướng dẫn về Xử trí và Phòng ngừa Hen suyễn ở Trẻ em (2006). Tóm tắt thông tin chăm sóc bệnh nhân dành cho thầy thuốc nhi khoa và các nhân viên chăm sóc sức khỏe khác.
+ Bạn và gia đình có thể làm gì với bệnh hen suyễn. Sổ tay thông tin dành cho người bệnh và gia đình.
Các ấn phẩm này có trên trang web http://www.ginasthma.org.

Sổ tay Hướng dẫn này được biên soạn từ Chiến lược Toàn cầu về Xử trí và Phòng ngừa Hen suyễn (2006). Các bàn luận kỹ thuật về hen suyễn, mức độ chứng cứ, và các trích dẫn khoa học từ y văn khoa học đều có trong văn bản gốc.

Lời cảm tạ:
Xin chân thành cảm tạ sự tài trợ cho tập huấn không giới hạn của Altana, AstraZeneca, Boehringer Ingelheim, Chiesi Group, GlaxoSmithKline, Meda Pharma, Merck, Sharp & Dohme, Mitsubishi Pharma, Novartis, and PharmAxis. Sự đóng góp hào phóng của những công ty này đã giúp cho các Ủy ban GINA có thể họp mặt, các ấn phẩm có thể được in ra để phân phối rộng rãi. Tuy nhiên, chỉ các thành viên của Ủy ban GINA chịu trách nhiệm về những nội dung và kết luận trong những ấn phẩm này.

CHÚNG TA ĐÃ BIẾT GÌ VỀ HEN SUYỄN?

Thật không may... hen suyễn là một trong những bệnh mạn tính thường gặp nhất trên toàn cầu.  Tần suất có triệu chứng hen suyễn ở trẻ em chiếm từ 1 đến hơn 30% dân số tùy quốc gia và đang gia tăng tại đa số các nước, nhất là ở trẻ nhỏ.

May mắn là... hen suyễn có thể được điều trị hiệu quả và đa số người bệnh có thể đạt được mức kiểm soát tốt bệnh. Khi hen suyễn được kiểm soát, trẻ có thể:
- Tránh được các triệu chứng khó chịu ban đêm và ban ngày.
- Không sử dụng, hoặc ít sử dụng thuốc cắt cơn.
- Có cuộc sống hữu ích, năng động về thể chất.
- Có chức năng hô hấp (gần như) bình thường.
- Tránh được các đợt kịch phát.

• Hen suyễn gây nên các đợt kịch phát: khò khè, khó thở, nặng ngực ho, đặc biệt lúc về đêm hoặc lúc sáng sớm, tái đi tái lại.

• Hen suyễn là một bệnh viêm mạn tính đường hô hấp. Đường thở viêm mạn tính bị gia tăng phản ứng; chúng trở nên tắc nghẽn và luồng khí bị giới hạn (do co thắt phế quản, nghẽn đàm, và gia tăng tình trạng viêm) khi đường thở gặp các yếu tố nguy cơ.

• Các yếu tố nguy cơ thường gặp của triệu chứng hen suyễn bao gồm tiếp xúc với dị nguyên (như mạt bụi nhà, thú có lông, gián, phấn hoa, và nấm mốc), các chất kích thích nghề nghiệp, khói thuốc là, nhiễm khuẩn (siêu vi) hô hấp, vận động, xúc động mạnh, các chất kích thích hóa học, và dược phẩm (như aspirin và thuốc chặn beta).

• Điều trị thuốc từng bước để đạt và duy trì mức kiểm soát hen suyễn nên tính đến an toàn trong điều trị, những tác dụng phụ tiềm tàng, và giá thành điều trị cần để đạt được sự kiểm soát.

• Các đợt kịch phát hen suyễn cấp xảy ra từng đợt, nhưng viêm đường thở thì hiện diện mạn tính.

• Đối với nhiều bệnh nhân, thuốc ngừa cơn phải được sử dụng hàng ngày để phòng ngừa triệu chứng, cải thiện chức năng hô hấp và phòng ngừa các đợt kịch phát. Thuốc cắt cơn thỉnh thoảng cần đến để điều trị các triệu chứng cấp tính như khò khè, nặng ngực, và ho.

• Để đạt được và duy trì mức kiểm soát hen suyễn, cần phát triển mối quan hệ giữa người bệnh và nhóm chăm sóc sức khỏe.

• Hen suyễn không phải là lý do để mặc cảm. Các lực sĩ Olympic, các lãnh tụ nổi tiếng, các ngôi sao, và người bình thường vẫn sống thành đạt với bệnh hen suyễn.


CHẨN ĐOÁN HEN SUYỄN

Hen suyễn thường được chẩn đoán dựa vào triệu chứngbệnh sử (Bảng 1).

Bảng 1. Có phải hen suyễn không?
Khi có bất cứ triệu chứng và dấu hiệu nào sau đây càng nên nghi ngờ việc mắc hen suyễn:
• Khò khè - tiếng rít khi thở ra - nhất là ở trẻ em.
  (Khám lồng ngực bình thường không loại trừ được chẩn đoán suyễn.)
• Tiền sử có bất kỳ:
- Ho, nặng hơn về đêm
- Khò khè tái đi tái lại
- Khó thở tái đi tái lại
- Nặng ngực tái đi tái lại
• Triệu chứng xuất hiện hoặc nặng hơn về đêm, làm người bệnh thức giấc.
• Triệu chứng xuất hiện hoặc nặng hơn theo mùa.
• Người bệnh còn có chàm, sốt cỏ hoặc tiền sử gia đình hen suyễn hay cơ địa dị ứng.
• Các triệu chứng xuất hiện hoặc xấu đi khi tiếp xúc với:
      - Thú có lông
      - Hóa chất phun sương
      - Nhiệt độ thay đổi
      - Con mạt trong bụi nhà
      - Thuốc (aspirin, chặn beta)
      - Vận động
      - Phấn hoa
      - Nhiễm khuẩn (siêu vi) hô hấp
      - Khói thuốc lá
      - Xúc động mạnh
• Các triệu chứng được cải thiện khi sử dụng thuốc hen suyễn.
• Cảm lạnh của người bệnh "nhập vào phổi", hoặc phải mất hơn 10 ngày mới khỏi.

Đo chức năng hô hấp giúp đánh giá mức độ nặng, khả năng hồi phục và sự dao động của tắc nghẽn luồng khí và giúp khẳng định chẩn đoán.
Hô hấp ký là phương pháp được chọn để đo giới hạn luồng khí và mức độ hồi phục của nó để thiết lập chẩn đoán hen suyễn.

• FEV1 tăng ≥ 12% (hoặc ≥ 200 ml) sau khi cho thuốc dãn phế quản cho thấy giới hạn luồng khí có thể hồi phục của hen suyễn. (Tuy nhiên, đa số bệnh nhân hen suyễn không biểu hiện hồi phục sau một lần thử, và nên thử nghiệm lập lại.)

Đo lưu lượng đỉnh thở ra (PEF) nhiều lần là công cụ quan trọng trong việc chẩn đoán và theo dõi hen suyễn.

• Trị số PEF được so sánh lý tưởng nhất là với chính trị số tốt nhất trước đây của bệnh nhân, sử dụng lưu lượng đỉnh kế của chính họ.

• Cải thiện 60 L/phút (hoặc ≥ 20% PEF so với trước khi thử thuốc dãn phế quản) sau khi hít thuốc dãn phế quản, hoặc thay đổi PEF hơn 20% từng ngày (nếu đo hai lần một ngày, hơn 10%), gợi ý đến chẩn đoán hen suyễn.

Những thử nghiệm chẩn đoán bổ sung:
• Đối với những bệnh nhân có triệu chứng phù hợp với hen suyễn, nhưng chức năng hô hấp bình thường, đo đáp ứng đường thở với methacholine, histamine, mannitol, hoặc vận động có thể giúp chẩn đoán hen suyễn.
Test da với dị nguyên hoặc đo nồng độ IgE đặc hiệu trong huyết thanh: Khi có dị ứng sẽ nghĩ nhiều hơn đến chẩn đoán hen suyễn và có thể giúp xác định những yếu tố nguy cơ gây nên triệu chứng hen suyễn ở từng bệnh nhân.

Những khó khăn trong chẩn đoán
Hen suyễn dạng ho. Một số bệnh nhân hen suyễn chỉ có triệu chứng ho mạn tính (thường xảy ra về đêm) là chính, nếu không phải là triệu chứng duy nhất. Đối với những bệnh nhân này, cách ghi nhận về sự thay đổi chức năng hô hấp và quá mẫn đường thở là đặc biệt quan trọng.
Co thắt phế quản do vận động. Vận động là một nguyên nhân quan trọng gây ra các triệu chứng hen suyễn ở đa số bệnh nhân, và là nguyên nhân duy nhất đối với một số bệnh nhân (bao gồm nhiều trẻ em). Thử nghiệm vận động bằng cách chạy trong 8 phút có thể xác định chẩn đoán hen suyễn.
Trẻ em dưới 5 tuổi. Không phải tất cả trẻ nhỏ bị khò khè đều mắc bệnh hen suyễn. Trong nhóm tuổi này, chẩn đoán hen suyễn được dựa chủ yếu vào phán đoán lâm sàng, và nên được xem xét định kỳ trong lúc trẻ lớn lên (Xem Sổ tay GINA hướng dẫn xử trí và phòng ngừa hen suyễn ở trẻ em để biết thêm chi tiết).
Hen suyễn ở người già. Chẩn đoán và điều trị hen suyễn ở người già thì phức tạp do nhiều yếu tố, bao gồm việc khó nhận ra các triệu chứng, việc chấp nhận khó thở là "bình thường" ở người già, và không mong chuyển động và hoạt động nhiều. Phân biệt hen suyễn với COPD đặc biệt khó khăn, và có thể cần đến trị liệu thử.
Hen suyễn nghề nghiệp. Hen suyễn mắc phải nơi làm việc là một chẩn đoán thường bị bỏ quên. Chẩn đoán cần một bệnh sử xác định đã phơi nhiễm do nghề nghiệp với các chất kích thích; không có các triệu chứng hen suyễn trước khi đi làm; và mối quan hệ giữa triệu chứng và nơi làm việc (cải thiện các triệu chứng khi không làm việc và các triệu chứng tăng lên khi trở lại làm việc).

PHÂN LOẠI HEN SUYỄN THEO MỨC KIỂM SOÁT

Theo truyền thống, mức độ các triệu chứng chức năng, giới hạn luồng khí và thay đổi về chức năng hô hấp cho phép phân loại hen suyễn theo độ nặng (ví dụ Không thường xuyên, Nhẹ, Trung bình dai dẳng, hoặc Nặng dai dẳng).
Tuy nhiên, cần nhận biết rằng độ nặng hen suyễn bao gồm cả độ nặng của bệnh, lẫn sự đáp ứng điều trị. Ngoài ra, độ nặng không phải là một đặc tính không thay đổi của bệnh hen suyễn của từng bệnh nhân, mà có thể thay đổi theo tháng hoặc theo năm.

Do đó, để xử trí hen suyễn, phân loại hen suyễn theo mức độ kiểm soát là sát sao và hữu ích hơn (Bảng 2).

Bảng 2. Mức độ Kiểm soát Hen suyễn

Đặc điểm
Kiểm soát
(Tất cả sau đây)
Kiểm soát một phần
(Có thể có trong bất kỳ tuần nào)
Không kiểm soát
Triệu chứng  ban ngày
Không (hai lần hoặc ít hơn/tuần)
Hơn hai lần/tuần
Có ba hoặc hơn các đặc tính của hen suyễn kiểm soát một phần trong bất kỳ tuần nào
Hạn chế hoạt động
Không
Triệu chứng ban đêm/Thức giấc
Không
Nhu cầu thuốc cắt cơn/điều trị cấp cứu
Không (hai lần hoặc ít hơn/tuần)
Hơn hai lần/tuần
Chức năng hô hấp (PEF hoặc FEV1) (1)
Bình thường
< 80% số dự đoán hoặc số cá nhân tốt nhất (nếu biết)
Đợt kịch phát cấp
Không
Một hoặc hơn/năm (2)
Một trong bất kỳ tuần nào (3)

1. Đo chức năng hô hấp không đáng tin cậy ở trẻ em 5 tuổi và nhỏ hơn.
2. Bất kỳ đợt kịch phát nào cũng là cảnh báo nên xem lại điều trị ngừa cơn để bảo đảm điều trị đúng mức.
3. Theo định nghĩa, một đợt kịch phát trong bất kỳ tuần nào cũng khiến tuần đó trở thành không kiểm soát.

Các công cụ đã được kiểm định để đánh giá mức kiểm soát hen suyễn bao gồm:
• Test Kiểm soát Hen suyễn (ACT): http://www.asthmacontrol.com
• Câu hỏi Kiểm soát Hen suyễn (ACQ): http://qoltech.co.uk/Asthma1.htm
• Câu hỏi Đánh giá Điều trị Hen suyễn (ATAQ): http://www.ataqinstrument.com
• Hệ thống Tính Điểm Kiểm Soát Hen suyễn


BỐN PHẦN TRONG CHĂM SÓC HEN SUYỄN

Mục đích của chăm sóc hen suyễn là đạt được và duy trì sự kiểm soát các biểu hiện lâm sàng của bệnh trong những thời gian dài. Khi hen suyễn được kiểm soát, bệnh nhân có thể phòng ngừa hầu hết các đợt kịch phát cấp, tránh được những triệu chứng khó chịu ngày đêm, và giữ được vận động tích cực.

Để đạt được mục đích này, cần bốn phần có liên hệ với nhau của điều trị:
Phần 1. Phát triển mối quan hệ bệnh nhân/gia đình/thầy thuốc
Phần 2. Xác định và giảm phơi nhiễm đối với các yếu tố nguy cơ
Phần 3. Đánh giá, điều trị và theo dõi hen suyễn
Phần 4. Xử trí những đợt kịch phát hen suyễn cấp tính

Phần 1: Phát triển mối quan hệ bệnh nhân/gia đình/thầy thuốc
Với sự giúp đỡ của mọi người trong nhóm chăm sóc sức khỏe, trẻ em và gia đình có thể tích cực tham gia vào việc xử trí hen suyễn để phòng ngừa những rắc rối và giúp trẻ sống hữu ích, hoạt động tích cực. Họ có thể học:

• Tránh các yếu tố nguy cơ
• Sử dụng thuốc đúng cách
• Hiểu sự khác nhau giữa thuốc "ngừa cơn" và thuốc "cắt cơn"
• Theo dõi tình trạng kiểm soát hen suyễn, sử dụng các triệu chứng, và PEF ở trẻ lớn hơn 5 tuổi, nếu có.
• Nhận biết các dấu hiệu hen suyễn xấu đi và có hành động
• Tìm sự giúp đỡ y tế thích hợp

Giáo dục nên là một phần không tách rời trong tất cả những tương tác giữa nhân viên chăm sóc y tế và các bệnh nhân. Sử dụng nhiều loại phương pháp - như là thảo luận (với thầy thuốc, điều dưỡng, nhân viên thăm viếng, tư vấn, hoặc người dạy), hình ảnh minh họa, tài liệu viết, họp nhóm, băng hình hoặc tiếng, đóng kịch, và những nhóm hỗ trợ bệnh nhân - để giúp củng cố các thông điệp giáo dục.

Bạn và trẻ và gia đình/người bảo trợ nên cùng soạn một kế hoạch hành động hen suyễn cá nhân viết ra giấy, phù hợp về y tế và thiết thực. Một kế hoạch hen suyễn mẫu được trình bày trong Bảng 3. Những kế hoạch tự xử trí bổ sung có thể tìm thấy ở một vài trang web, bao gồm:

Bảng 3. Mẫu nội dung kế hoạch hành động để duy trì kiểm soát hen suyễn
Điều trị hàng ngày của bạn
   1. Mỗi ngày sử dụng ........................................................................................
   2. Trước khi vận động sử dụng .....................................................................

KHI NÀO CẦN TĂNG ĐIỀU TRỊ
Đánh giá mức độ Kiểm soát Hen suyễn của bạn
Trong tuần qua, bạn đã:
   Có triệu chứng hen suyễn ban ngày hơn 2 lần?                                                                         Không      
   Hoạt động hoặc vận động bị hạn chế vì hen suyễn?                                                                 Không      
   Thức giấc về đêm vì hen suyễn?                                                                                                    Không      
   Cần sử dụng thuốc cấp cứu hơn 2 lần?                                                                                       Không      
   Nếu bạn đang sử dụng lưu lượng đỉnh kế, lưu lượng đỉnh thấp hơn ..........?                      Không      

Nếu bạn trả lời Có 3 lần hoặc hơn, hen suyễn của bạn không được kiểm soát và bạn có lẽ cần tăng điều trị.

CÁCH TĂNG ĐIỀU TRỊ
TĂNG điều trị như sau và đánh giá mức độ cải thiện mỗi ngày:
................................................................. (Viết bước điều trị tiếp theo vào đây).
Duy trì điều trị này trong ...................... ngày (số cụ thể)

KHI NÀO CẦN GỌI BÁC SĨ/PHÒNG KHÁM
Gọi bác sĩ/phòng khám của bạn: .................................... (cho số điện thoại)
Nếu bạn không đáp ứng trong ................ ngày (số cụ thể)
..................................................................... (các dòng phụ cho chỉ dẫn bổ sung)

CẤP CỨU/MẤT KIỂM SOÁT NGHIÊM TRỌNG
+ Nếu bạn khó thở nặng, và chỉ có thể nói những câu ngắn,
+ Nếu bạn đang bị đợt kịch phát cấp nặng và sợ hãi,
+ Nếu bạn cần thuốc cắt cơn hơn mỗi 4 giờ và hiện không cải thiện.
1. Sử dụng 2 đến 4 nhát ........................ (thuốc cắt cơn)
2. Sử dụng ........... mg ............................ (glucocorticosteroid uống)
3. Tìm hỗ trợ y tế: Đến ...........................; Địa chỉ .......................................
    Số điện thoại
4. Tiếp tục sử dụng ................................ của bạn (thuốc cắt cơn) đến khi bạn được hỗ trợ y tế

Phần 2. Xác định và giảm phơi nhiễm đối với các yếu tố nguy cơ
Để cải thiện việc kiểm soát hen suyễn và giảm nhu cầu thuốc, người bệnh nên từng bước tránh các yếu tố nguy cơ, vốn gây ra những triệu chứng hen suyễn (Bảng 4). Tuy nhiên, nhiều bệnh nhân hen suyễn phản ứng với nhiều yếu tố có khắp nơi trong môi trường, và gần như không thể nào hoàn toàn tránh những yếu tố này. Do đó, thuốc để duy trì sự kiểm soát hen suyễn có vai trò quan trọng, bởi vì bệnh nhân thường ít nhạy cảm hơn với những yếu tố nguy cơ này khi hen suyễn của họ được kiểm soát.

Vận động là một nguyên nhân thường gây triệu chứng hen suyễn, nhưng bệnh nhân không nên tránh thể dục. Các triệu chứng có thể tránh được bằng cách sử dụng đồng vận beta hít tác dụng nhanh trước khi thể thao nặng (thuốc khác là chất biến đổi leukotriene hoặc cromone).
Trẻ trên 3 tuổi bị hen suyễn trầm trọng nên được khuyên chủng ngừa cúm mỗi năm, hoặc ít nhất khi có đợt chủng ngừa cho cộng đồng. Tuy nhiên, chủng ngừa cúm thường kỳ cho trẻ hen suyễn có vẻ không bảo vệ chúng khỏi đợt kịch phát hen suyễn hoặc không cải thiện việc kiểm soát hen suyễn.

Bảng 4. Cách tránh dị nguyên và phấn hoa thường gặp
Những cách phòng tránh, giúp cải thiện kiểm soát hen suyễn và giảm thuốc:
Khói thuốc lá: Tránh xa khói thuốc lá. Người bệnh và cha mẹ không nên hút thuốc.
Mạt bụi nhà: Giặt tấm đắp và mền hàng tuần trong nước nóng và làm khô trong máy sấy hoặc phơi. Bọc kín hơi gối và nệm. Thay thảm bằng nền cứng, nhất là trong phòng ngủ. (Nếu được, sử dụng máy hút bụi có màng lọc. Sử dụng acaricides hoặc acid tannic để diệt mạt - nhưng nhớ thực hiện khi bệnh nhân không có ở nhà.)
Thú có lông: Sử dụng màng lọc không khí. (Đuổi thú khỏi nhà, hoặc ít nhất khỏi phòng ngủ. Tắm chúng.)
Gián: Vệ sinh nhà cẩn thận và thường xuyên. Sử dụng thuốc phun - nhưng nhớ phun khi bệnh nhân không có ở nhà.
Phấn hoa và nấm mốc ngoài trời: Đóng cửa sổ, cửa chính và ở trong nhà khi nồng độ phấn hoa và nấm mốc ở cao điểm.
Nấm mốc trong nhà: Giảm độ ẩm trong nhà; thường xuyên vệ sinh bất kỳ vùng ẩm thấp nào.

Phần 3: Đánh giá, Điều trị và Theo dõi Hen suyễn
Mục đích của điều trị hen suyễn - đạt đến và duy trì sự kiểm soát lâm sàng - có thể đạt được ở đa số người bệnh thông qua một chu kỳ liên tục bao gồm:
• Đánh giá việc Kiểm soát Hen suyễn
• Điều trị để Đạt mức Kiểm soát
• Theo dõi để Duy trì sự Kiểm soát

Đánh giá việc Kiểm soát Hen suyễn

Mỗi bệnh nhân nên được đánh giá để thiết lập cách điều trị hiện tại, tuân thủ theo cách điều trị này và mức độ kiểm soát hen suyễn. Bảng 2 trình bày sơ đồ để nhận biết hen suyễn được kiểm soát, kiểm soát một phần và không được kiểm soát.

Điều trị để đạt mức Kiểm soát

Mỗi bệnh nhân được xếp vào một trong năm "bước" điều trị. Bảng 5 cho biết chi tiết điều trị tại mỗi bước đối với người lớn và trẻ 5 tuổi và lớn hơn.

Tại mỗi bậc điều trị, nên cho thuốc cắt cơn để nhanh chóng làm giảm triệu chứng theo nhu cầu. (Tuy nhiên, cần biết số lượng thuốc cắt cơn bệnh nhân đang sử dụng - dùng thường xuyên hoặc tăng lên cho thấy hen suyễn không được kiểm soát tốt.)

Ở bậc 2 đến bậc 5, bệnh nhân cũng cần dùng đều đặn một hoặc nhiều thuốc ngừa cơn, để giữ những triệu chứng và đợt kịch phát không xảy ra. Glucocorticosteroids hít (Bảng 6) là những thuốc ngừa cơn hữu hiệu nhất hiện có.
Đối với đa số bệnh nhân mới được chẩn đoán hen suyễn hoặc chưa được điều trị, điều trị nên bắt đầu ở Bậc 2 (ở Bậc 3 hoặc nếu bệnh nhân có triệu chứng rất nặng). Nếu hen suyễn không được kiểm soát theo cách điều trị hiện tại, điều trị nên được tăng bậc cho đến khi đạt mức kiểm soát.

Đối với trẻ 5 tuổi hoặc nhỏ hơn, glucocorticosteroid hít liều thấp là điều trị ngừa cơn ban đầu được khuyến cáo (Bảng 5A). Nếu điều trị này không kiểm soát được các triệu chứng, tăng liều glucocorticosteroid là cách tốt nhất.

Những bệnh nhân không đạt đến mức độ kiểm soát chấp nhận được ở Bước 4 có thể xem như hen suyễn khó điều trị. Ở những bệnh nhân này, cần cân nhắc tập trung vào đạt được mức kiểm soát tốt nhất có thể được - với ít gián đoạn hoạt động và càng ít triệu chứng hàng ngày càng tốt - trong khi giảm đến mức thấp nhất khả năng tác dụng phụ của điều trị. Có thể nên chuyển đến chuyên gia về hen suyễn.

Có nhiều loại thuốc ngừa cơn (Phụ lục A) và thuốc cắt cơn (Phụ lục B). Những cách điều trị được khuyến cáo này chỉ có tính hướng dẫn. Nên tùy nguồn lực tại chỗ và hoàn cảnh cá nhân mà quyết định việc điều trị riêng cho từng bệnh nhân.

Thuốc hít được ưa thích hơn bởi vì chúng đưa thuốc trực tiếp đến đường thở ngay nơi cần thiết, nhờ vậy mà có hiệu quả điều trị mạnh với ít tác dụng phụ toàn thân hơn. Các loại thuốc hít hiện có gồm bình xịt áp suất định liều (pMDIs), bình xịt theo hơi thở (MDIs), bình bột khô (DPIs) và máy phun sương. Buồng hít (hoặc là buồng giữ có van) khiến cho bình xịt dễ sử dụng hơn và làm giảm hấp thu toàn thân và giảm các tác dụng phụ của glucocorticosteroid hít.

Dạy người bệnh (và cha mẹ họ) cách sử dụng bình xịt. Dụng cụ khác nhau cần kỹ thuật hít khác nhau.
- Biểu diễn và cho hình hướng dẫn.
- Yêu cầu bệnh nhân trình bày cách sử dụng mỗi lần khám bệnh.
- Thông tin về cách sử dụng các dụng cụ xịt khác nhau có trên trang web GINA.

Bảng 5. Cách Xử trí dựa trên mức Kiểm soát
Đối với trẻ em lớn hơn 5 tuổi, vị thành niên và người lớn
 
Đặc điểm
Kiểm soát
(Tất cả sau đây)
Kiểm soát một phần
(Có thể có trong bất kỳ tuần nào)
Không kiểm soát
Triệu chứng  ban ngày
Không (hai lần hoặc ít hơn/tuần)
Hơn hai lần/tuần
Có ba hoặc hơn các đặc tính của hen suyễn kiểm soát một phần trong bất kỳ tuần nào
Hạn chế hoạt động
Không
Triệu chứng ban đêm/Thức giấc
Không
Nhu cầu thuốc cắt cơn/điều trị cấp cứu
Không (hai lần hoặc ít hơn/tuần)
Hơn hai lần/tuần
Chức năng hô hấp (PEF hoặc FEV1) (1)
Bình thường
< 80% số dự đoán hoặc số cá nhân tốt nhất (nếu biết)
Đợt kịch phát cấp
Không
Một hoặc hơn/năm (2)
Một trong bất kỳ tuần nào (3)
Điều trị cắt cơn thay thế bao gồm kháng choline hít, đồng vận β2 uống tác dụng ngắn, đồng vận β2 tác dụng dài, theophylline tác dụng ngắn. Sử dụng đều đặn đồng vận β2 tác dụng ngắn và dài không được khuyến cáo, trừ khi đi kèm với việc sử dụng đều đặn glucocorticosteroid hít.

Bảng 5A. Cách Xử trí dựa trên mức Kiểm soát
Đối với trẻ em 5 tuổi và nhỏ hơn

Y văn hiện có về điều trị hen suyễn ở trẻ 5 tuổi và nhỏ hơn không cho phép khuyến cáo điều trị chi tiết. Điều trị tốt nhất trong y văn để kiểm soát hen suyễn ở nhóm tuổi này là glucocorticosteroid dạng hít và ở Bậc 2, glucocorticosteroid hít liều thấp được đề nghị là điều trị ngừa cơn ban đầu. Các liều tương đương glucocorticosteroid hít, một số có thể cho dạng đơn liều một ngày, được cho trong Bảng 6.

Bảng 6. Liều dùng * tương đương ước đoán của glucocoticosteroid dạng hít

Thuốc
Liều hàng ngày người lớn (µg)
Liều hàng ngày trẻ em (µg)
Thấp
Trung bình
Cao**
Thấp
Trung bình
Cao**
Beclomethasone dipropionate
200 - 500
> 500 - 1000
> 1000 - 2000
100 - 200
> 200 - 400
> 400
Budesonide ***
200 - 400
> 400 - 800
> 800 - 1600
100 - 200
> 200 - 400
> 400
Budesonide-Neb Inhalation Suspension



250 - 500
> 500 - 1000
> 1000
Ciclesonide ***
80 - 160
> 160 - 320
> 320 - 1280
80 - 160
> 160 - 320
> 320
Flunisolide
500 - 1000
> 1000 - 2000
> 2000
500 - 750
> 750 - 1250
> 1250
Fluticasone
100 - 250
> 250 - 500
> 500 - 1000
100 - 200
> 200 - 500
> 500
Mometasone furoate *
200 - 400
> 400 - 800
> 800 - 1200
100 - 200
> 200 - 400
> 400
Triamcinolone acetonide
400 - 1000
> 1000 - 2000
> 2000
400 - 800
> 800 - 1200
> 1200

* So sánh dựa trên số liệu hiệu quả
** Bệnh nhân dự định cho liều hàng ngày cao, trừ khi ngắn hạn, nên được chuyển đến chuyên gia để đánh giá việc sử dụng phối hợp thuốc ngừa cơn theo cách khác.
*** Được chấp thuận cho liều dùng duy nhất trong ngày ở bệnh nhân nhẹ

Ghi chú bổ sung:
• Yếu tố quan trọng nhất để quyết định liều dùng thích hợp là phán đoán của thầy thuốc về sự đáp ứng điều trị của bệnh nhân. Thầy thuốc phải theo dõi đáp ứng của bệnh nhân dựa trên sự kiểm soát lâm sàng và điều chỉnh liều dùng theo đó. Khi đã kiểm soát được hen suyễn, liều thuốc nên được xác định tối thiểu một cách cẩn thận để duy trì sự kiểm soát và do đó giảm tiềm năng bị phản ứng phụ.
• Xác định liều dùng thấp, trung bình, cao theo khuyến cáo của nhà sản xuất nếu có thể. Minh họa rõ ràng về sự liên hệ liều dùng - đáp ứng ít khi được đưa ra hoặc có sẵn. Do đó nguyên tắc là thiết lập liều dùng kiểm soát hữu hiệu thấp nhất ở từng bệnh nhân, bởi vì liều cao hơn chưa chắc đã hữu hiệu hơn và có thể kèm theo tiềm năng bị tác dụng phụ cao hơn.
• Bởi vì thuốc chứa CFC đang được rút ra khỏi thị trường, các giấy hướng dẫn đi kèm với thuốc dạng HFA nên được thầy thuốc xem lại cẩn thận để bảo đảm liều dùng tương đương.

Theo dõi để duy trì mức kiểm soát
Theo dõi liên tục là thiết yếu để duy trì mức kiểm soát và thiết lập bậc và liều dùng điều trị thấp nhất để chi phí tối thiểu và an toàn tối đa.
Mẫu mực là bệnh nhân nên được khám trong vòng một đến ba tháng sau lần đầu tiên, và mỗi ba tháng sau đó. Sau đợt kịch phát cấp, theo dõi trong vòng hai tuần đến một tháng.
Mỗi khi thăm khám, hỏi những câu trong Bảng 7.

Điều chỉnh thuốc:
• Nếu hen suyễn không được kiểm soát bằng chế độ điều trị hiện tại, hãy nâng bậc. Nói chung, cải thiện phải đạt được trong vòng một tháng. Nhưng đầu tiên phải xem xét kỹ thuật dùng thuốc của bệnh nhân, mức độ hợp tác và việc tránh những yếu tố nguy cơ.
• Nếu hen suyễn được kiểm soát một phần, hãy xem xét tăng bậc điều trị, tùy theo kiểu điều trị hữu hiệu hơn sẵn có, độ an toàn và giá cả điều trị, và mức độ hài lòng của bệnh nhân với mức độ kiểm soát đạt được.

• Nếu kiểm soát được trong ít nhất 3 tháng, hạ bậc điều trị từ từ, từng nấc. Mục đích là giảm điều trị xuống liều thuốc thấp nhất để duy trì mức kiểm soát. Theo dõi vẫn cần ngay cả khi kiểm soát được, bởi vì hen suyễn là một bệnh hay thay đổi; liều điều trị cần được điều chỉnh từng giai đoạn tùy theo sự mất kiểm soát vốn biểu hiện bằng các triệu chứng xấu đi, hoặc phát sinh đợt kịch phát.

Bảng 7. Câu hỏi để theo dõi chăm sóc hen suyễn

KẾ HOẠCH QUẢN LÝ HEN SUYỄN CÓ ĐÁP ỨNG ĐƯỢC MỤC ĐÍCH MONG ĐỢI KHÔNG?

Hỏi bệnh nhân:
Bạn có thức giấc về đêm vì hen suyễn không?
Bạn đã dùng nhiều thuốc cắt cơn hơn bình thường không?
Bạn có bị cấp cứu không?
Có lúc nào lưu lượng đỉnh của bạn thấp hơn mức tốt nhất không?
Bạn có hoạt động thể chất như thường lệ được không?
Hành động dự kiến:
Điều chỉnh thuốc và kế hoạch xử trí theo nhu cầu (tăng hoặc giảm bậc).
Nhưng trước nhất, phải đánh giá sự hợp tác.

BỆNH NHÂN SỬ DỤNG BÌNH HÍT, BUỒNG HÍT, HOẶC LƯU LƯỢNG ĐỈNH KẾ CÓ ĐÚNG KHÔNG?

Hỏi bệnh nhân:
Xin vui lòng làm cho tôi xem bạn dùng thuốc như thế nào?
Hành động dự kiến:
Trình bày kỹ thuật đúng.
Cho bệnh nhân biểu diễn lại.

BỆNH NHÂN CÓ DÙNG THUỐC VÀ TRÁNH CÁC YẾU TỐ NGUY CƠ THEO KẾ HOẠCH QUẢN LÝ HEN SUYỄN KHÔNG?

Hỏi bệnh nhân, thí dụ:
Để lập kế hoạch điều trị, xin cho tôi biết bạn thật sự dùng thuốc thường xuyên thế nào?
Bạn gặp rắc rối gì khi theo kế hoạch điều trị hoặc khi dùng thuốc?
Trong tháng vừa qua, có khi nào bạn ngưng thuốc vì thấy khỏe hơn không?
Hành động dự kiến:
Điều chỉnh kế hoạch cho thiết thực hơn.
Cùng với bệnh nhân giải quyết những rắc rối trong kế hoạch điều trị.

BỆNH NHÂN CÓ LO LẮNG GÌ KHÔNG?

Hỏi bệnh nhân:
Bạn có lo lắng gì về bệnh hen suyễn của bạn, về thuốc, hoặc về kế hoạch điều trị không?
Hành động dự kiến:
Giải thích thêm để làm giảm lo lắng, và bàn bạc để vượt qua những khó khăn.

Phần 4: Xử trí Đợt kịch phát Hen suyễn
Đợt kịch phát hen suyễn là những giai đoạn khó thở, ho, khò khè, hoặc nặng ngực tăng dần, hoặc kết hợp các triệu chứng trên.

+ Không được xem thường độ nặng đợt kịch phát; đợt kịch phát hen suyễn có thể gây tử vong.
+ Trẻ em, thiếu niên có nguy cơ tử vong liên quan đến hen suyễn cao cần được chú ý sát sao và nên được khuyến khích đến cấp cứu sớm. Những bệnh nhân này gồm:
• Có tiền sử hen suyễn suýt tử vong
• Đã từng nhập viện hoặc cấp cứu vì hen suyễn trong năm vừa qua, hoặc đã đặt nội khí quản vì hen suyễn
• Đang sử dụng hoặc vừa mới ngưng sử dụng glucocorticosteroid uống
• Quá lệ thuộc vào đồng vận β2 hít tác dụng nhanh
• Có tiền sử rối loạn tâm lý, hoặc không chấp nhận mình bị hen suyễn hoặc độ nặng của hen suyễn.
• Có tiền sử không hợp tác theo kế hoạch điều trị hen suyễn

Bệnh nhân nên được cấp cứu ngay nếu...

Đợt kịch phát suyễn nặng (Bảng 8):
- Bệnh nhân khó thở lúc nghỉ ngơi, cúi người phía trước, nói từng chữ thay vì từng câu (trẻ bỏ ăn), kích động, ngầy ngật hay lẫn lộn, nhịp tim chậm, hoặc nhịp thở hơn 30 lần một phút.
- Khò khè to hoặc không có
- Mạch nhan hơn 120/phút (lớn hơn 160/phút đối với trẻ em)
- Lưu lượng đỉnh nhỏ hơn 60% trị số dự đoán hay trị số tốt nhất của bệnh nhân dù đã điều trị ban đầu.
- Bệnh nhân mệt lã
Không đáp ứng lập tức với điều trị dãn phế quản lần đầu và không duy trì được trong ít nhất 3 giờ
Không cải thiện trong vòng 2 đến 6 giờ sau khi bắt đầu điều trị glucocorticosteroid dạng uống
Tiếp tục xấu đi

Đợt kịch phát hen suyễn nhẹ, được định nghĩa là lưu lượng đỉnh giảm ít hơn 20%, thức giấc ban đêm, và tăng sử dụng đồng vận β2 tác dụng nhanh, thường có thể được điều trị tại nhà nếu bệnh nhân có chuẩn bị và có kế hoạch điều trị hen suyễn cá nhân, bao gồm các bước hành động.
Đợt kịch phát hen suyễn vừa có thể cần nhập viện, đợt kịch phát hen suyễn nặng thường cần nhập viện.

Đợt kịch phát hen suyễn cần điều trị ngay lập tức:
• Cho đủ liều đồng vận β2 hít tác dụng nhanh là thiết yếu. (Bắt đầu bằng 2 đến 4 nhát mỗi 20 phút trong một giờ đầu; sau đó đợt kịch phát nhẹ cần 2 đến 4 nhát mỗi 3 đến 4 giờ, và đợt kịch phát trung bình 6 đến 10 nhát mỗi 1 đến 2 giờ.
• Glucocorticosteroid uống (0,5 đến 1 mg prednisolone/kg hoặc tương đương trong 24 giờ) cho sớm khi bị đợt kịch phát cấp trung bình hoặc nhẹ giúp đảo ngược tình trạng viêm và tăng tốc độ hồi phục.
• Cho oxy tại trung tâm y tế hoặc bệnh viện nếu bệnh nhân thiếu oxy (đạt mức bảo hòa oxy 95%).
• Kết hợp đồng vận β2/điều trị kháng choline làm giảm mức độ nhập viện và cải thiện PEF và FEV1.
• Không khuyên sử dụng thêm methylxanthine nếu đã dùng đồng vận β2 hít liều cao. Tuy nhiên, theophylline có thể được dùng nếu đồng vận β2 hít không có sẵn. Nếu bệnh nhân đã dùng theophylline hàng ngày, nồng độ huyết thanh nên được đo trước khi thêm theophylline tác dụng ngắn.

Không khuyên điều trị các đợt kịch phát cấp bằng:
• Thuốc an thần (cấm ngặt).
• Thuốc tan đàm (có thể làm ho nặng hơn).
• Vật lý trị liệu vùng ngực (có thể làm bệnh nhân khó chịu hơn).
• Truyền nhiều dịch cho người lớn và trẻ lớn (có thể cần thiết cho trẻ nhỏ và sơ sinh).
• Kháng sinh (không điều trị đợt kịch phát cấp, nhưng có chỉ định đối với các bệnh nhân mắc thêm viêm phổi hoặc nhiễm khuẩn như viêm xoang).
• Epinephrine (adrenaline) có thể được chỉ định để điều trị cấp cứu quá mẫn và phù mạch, nhưng không chỉ định trong đợt kịch phát hen suyễn.

Theo dõi Đáp ứng Điều trị
Đánh giá các triệu chứng và, đo lưu lượng đỉnh càng nhiều càng tốt. Trong bệnh viện, cũng đánh giá độ bão hòa oxy; xem xét việc đo khí trong máu ở các bệnh nhân nghi ngờ thông khí kém, mệt lã, quá yếu, hoặc lưu lượng đỉnh 30 - 50% dự đoán.
Theo dõi:
Sau khi đợt kịch phát cấp đã được giải quyết, những yếu tố khởi phát đợt kịch phát cần được xác định và áp dụng các cách phòng tránh trong tương lai, và xem xét lại kế hoạch dùng thuốc của bệnh nhân.

Bảng 8. Độ nặng của Đợt kịch phát hen suyễn*

Thông số
Nhẹ
Trung bình
Nặng
Dọa ngưng hô hấp
Khó thở
Khi đi bộ



Có thể nằm
Khi nói chuyện
Sơ sinh - khóc nhỏ, ngắn; ăn khó

Thích ngồi hơn
Khi nghỉ
Sơ sinh bỏ ăn


Chồm người ra trước

Nói chuyện
Câu
Cụm từ
Từ

Mức độ Tỉnh táo
Có thể kích động
Thường kích động
Thường kích động
Ngầy ngật hoặc lú lẫn
Nhịp thở
Tăng
Tăng
Thường > 30/phút

Nhịp thở bình thường ở trẻ thức:
                                                                        Tuổi                     Nhịp bình thường
                                                                   < 2 tháng                        < 60/phút
                                                                 2 - 12 tháng                      < 50/phút
                                                                    1 - 5 tuổi                         < 40/phút
                                                                    6 - 8 tuổi                         < 30/phút
Co kéo cơ hô hấp phụ và hõm trên xương ức
Thường không có
Thường có
Thường có
Cử động ngực-bụng nghịch thường
Khò khè
Trung bình, thường chỉ có lúc thở ra
To
Thường to
Không khò khè
Mạch/phút
< 100
100 - 120
> 120
Nhịp tim chậm
Giới hạn mạch bình thường ở trẻ em
                                                  Trẻ nhỏ                    2 - 12 tháng             mạch bình thường < 160/phút
                                                Mẫu giáo                      1 - 2 tuổi                mạch bình thường < 120/phút
                                                 Tiểu học                      2 - 8 tuổi                mạch bình thường < 110/phút
Mạch nghịch
Không
< 10 mm Hg
Có thể có
10 - 25 mm Hg
Thường có
> 25 mm Hg (người lớn)
 20 - 40 mm Hg (trẻ)
Nếu không có có thể do mệt cơ hô hấp
PEF sau thuốc dãn phế quản khởi đầu
% dự đoán hoặc
% tốt nhất
Hơn 80%
Khoảng 60 - 80%
< 60% dự đoán hoặc tốt nhất (< 100 L/phút thiếu niên) hoặc đáp ứng kéo dài < 2 giờ

PaO2 (thở khí trời)**
và/hoặc
paCO2
Bình thường
Thường không cần thử nghiệm
< 45 mm Hg
> 60 mm Hg

< 45 mm Hg
< 60 mm Hg
Có thể tím tái
> 45 mm Hg; có thể suy hô hấp (xem bài)

SaO2% (thở khí trời)
> 95%
91 - 95%
< 90%

Tăng CO2 trong máu (giảm thông khí) dễ xảy ra ở trẻ em hơn ở thiếu niên.
* Sự có mặt của vài thông số, nhưng không nhất thiết tất cả, chỉ ra phân loại tổng quát đợt kịch phát
** Kilopascal cũng được quốc tế sử dụng, nếu qui đổi cũng phù hợp.

LƯU Ý ĐẶC BIỆT
TRONG XỬ TRÍ HEN SUYỄN

Cần lưu ý đặc biệt trong xử trí hen suyễn khi có liên quan đến:
+ Thai kỳ. Trong thai kỳ, độ nặng hen suyễn thường thay đổi, và bệnh nhân cần được theo dõi và điều chỉnh thuốc cẩn thận. Bệnh nhân hen suyễn mang thai nên được cho biết rằng thai nhi có nguy cơ cao hơn nếu hen suyễn không được kiểm soát tốt, và sự an toàn của các điều trị hen suyễn hiện đại nhất cần được nhấn mạnh. Các đợt kịch phát nên được điều trị tích cực để tránh thiếu oxy thai.
+ Phẫu thuật. Quá mẫn đường thở, giới hạn luồng khí, và quá tăng tiết chất nhày khiến bệnh nhân hen suyễn dễ bị biến chứng trong và sau phẫu thuật, nhất là những phẫu thuật lồng ngực và bụng trên. Chức năng hô hấp nên được đánh giá vài ngày trước khi phẫu thuật, và nếu FEV1 dưới 80% trị số tốt nhất của bệnh nhân nên cho một liều glucocorticosteroid ngắn ngày.
+ Viêm mũi, viêm xoang, và polyp mũi. Viêm mũi và hen suyễn thường đi cùng trên một bệnh nhân, và điều trị viêm mũi có thể cải thiện các triệu chứng hen suyễn. Cả viêm xoang cấp và mạn có thể làm hen suyễn nặng thêm, và nên được điều trị. Polyp mũi đi kèm với hen suyễn và viêm mũi, thường kèm với tình trạng nhạy cảm với aspirin và thường nhất ở bệnh nhân người lớn. Bệnh thường rất nhạy cảm với glucocorticosteroid tại chỗ.
+ Hen suyễn nghề nghiệp. Điều trị thuốc đối với hen suyễn nghề nghiệp cũng giống như đối với các loại hen suyễn khác, nhưng nó không thể thay thế cho việc tránh xa đúng mức sự phơi nhiễm liên quan. Nên khuyên đến tư vấn chuyên gia về xử trí hen suyễn hoặc về y học nghề nghiệp.
+ Nhiễm trùng hô hấp. Nhiễm trùng hô hấp gây nên khò khè và làm tăng các triệu chứng hen suyễn ở nhiều bệnh nhân. Điều trị đợt kịch phát do nhiễm trùng cũng giống những nguyên tắc điều trị các đợt kịch phát khác.
+ Trào ngược dạ dày - thực quản. Trào ngược dạ dày - thực quản xảy ra nhiều gần gấp ba lần ở bệnh nhân hen suyễn so với người bình thường. Nên điều trị các triệu chứng trào ngược, mặc dù nó không luôn luôn cải thiện việc kiểm soát hen suyễn.
+ Hen suyễn do aspirin. Có đến 28% người lớn hen suyễn, nhưng hiếm khi trẻ em, bị các đợt kịch phát do phản ứng với aspirin và các thuốc kháng viêm không steroid. Chẩn đoán chỉ được xác định bằng cách thử aspirin, cần phải được tiến hành ở một cơ sở đủ khả năng hồi sức tim phổi. Cách xử trí chuẩn là tránh hoàn toàn các thuốc gây ra triệu chứng.
+ Quá mẫn. Quá mẫn là một tình trạng có thể đe dọa tính mạng, vừa giống vừa làm nặng thêm hen suyễn nặng. Điều trị tức thời là tối quan trọng, và bao gồm oxy, epinephrine tiêm bắp, kháng histamine tiêm, hydrocortisone tĩnh mạch và dịch truyền tĩnh mạch.

Phụ lục A: Danh mục thuốc hen suyễn - Thuốc ngừa cơn

Tên
Liều thường dùng
Tác dụng phụ
Bàn luận
Glucocorticosteroids
Adrenocorticoids
Corticosteroids
Glucocorticoids

Corticosteroid dạng hít:
Beclomethasone
Budesonide
Ciclesonide
Flunisolide
Fluticasone
Mometasone
Triamcinolone

Viên hoặc xirô:
hydrocortisone
methylprednisolone
prednisolone
prednisone

Hít: Liều bắt đầu tùy vào mức kiểm soát hen suyễn, sau đó hạ xuống liều thấp nhất trong 2 - 3 tháng khi đã kiểm soát được.

Viên hoặc xirô: Để kiểm soát hàng ngày, sử dụng liều hữu hiệu thấp nhất 5 - 40 mg tương đương prednisone buổi sáng hoặc qod.

Để điều trị đợt kịch phát cấp 40 - 60 mg/ngày chia 1 hoặc 2 liều cho thiếu niên, hoặc 1 - 2 mg/kg/ngày ở trẻ em.
Hít: Liều hàng ngày cao có thể gây mỏng da, tạo vết bầm, và hiếm khi ức chế thượng thận. Tác dụng phụ tại chỗ là khàn tiếng và nhiễm nấm candidias hầu họng. Liều thấp và trung bình có thể gây chậm phát triển hoặc ức chế nhẹ ở trẻ em (trung bình 1 cm). Chiều cao trưởng thành dự kiến có vẻ không bị ảnh hưởng.

Viên hoặc xirô: Dùng lâu dài có thể gây loãng xương, hạ huyết áp, tiểu đường, cườm mắt, ức chế thượng thận, mỏng da, hoặc yếu cơ. Xem xét các tình trạng đi kèm có thể  bị xấu đi khi uống glucocorticosteroid, vd. nhiễm herpes, varicella, lao, cao huyết áp, tiểu đường, và loãng xương.

Hít: Nguy cơ tác dụng phụ tiềm tàng nhưng ít, hiệu quả chấp nhận được. Dùng buồng có van của MDIs và súc miệng của DPIs sau khi hít sẽ làm giảm nhiễm nấm Candidias miệng. Thuốc không tương đương trên cơ sở mỗi nhát hoặc µg.

Viên hoặc xirô: Dùng lâu dài: dùng buổi sáng cách ngày ít độc tính hơn.
Dùng ngắn ngày: "Đợt" 3-10 ngày hữu hiệu để đạt mức kiểm soát ngay.
Sodium
cromoglycate
cromolyn
cromones

MDI 2 mg hoặc 5 mg 2-4 nhát 3-4 lần ngày. Phun sương 20 mg 3-4 lần ngày.
Tác dụng phụ ít nhất. Có thể ho khi hít thuốc.
Có thể mất 4-6 tuần để xác định tác dụng tối đa. Cần điều chỉnh liều dùng hàng ngày thường xuyên.
Nedocromil
cromones

MDI 2 mg/nhát 2-4 nhát 2-4 lần ngày.
Có thể ho khi hít thuốc.
Một số bệnh nhân không chịu được vị thuốc.
Đồng vận
β2 tác dụng dài
beta-adrenergis
sympathomimetics
LABAs

Inhaled:
Formoterol (F)
Salmeterol (Sm)

Viên phóng thích chậm:
Salbutamol (S)
Terbutaline (T)

Hít:
DPI-F: 1 nhát (12 µg) 2 lần/ngày.
MDI-F: 2 nhát 2 lần/ngày.
DPI-Sm: 1 nhát (50 µg) 2 lần/ngày.
MDI-Sm: 2 nhát 2 lần/ngày

Viên:
S: 4 mg q12h.
T: 10 mg q12h.
Hít: tác dụng phụ ít hơn, và ít đáng kể hơn. Nguy cơ đợt kịch phát cấp nặng có tăng và tử vong do hen suyễn khi bổ sung vào điều trị thường ngày.

Viên: có thể gây tim đập nhanh, lo âu, run cơ xương, nhức đầu, hạ kali huyết.
Hít: Salmeterol KHÔNG được sử dụng để điều trị đợt kịch phát cấp. Không được sử dụng để ngừa cơn một cách riêng lẻ. Luôn luôn sử dụng kèm với ICS. Formoterol bắt đầu tác dụng tương tự như salbutamol và được sử dụng theo nhu cầu để điều trị triệu chứng cấp tính.

Viên: Hữu hiệu như theophylline phóng thích chậm. Không có dữ liệu về việc sử dụng kèm với glucocorticosteroid hít.
ICS/LABA phối hợp
Fluticasone/
salmeterol (F/S)

Budesonide/
formoterol (B/F)

DPI-F/S 100, 250,
hoặc 500 µg/50 µg
1 nhát 2 lần/ngày
MDI-F/S 50, 125,
or 250 µg /25 µg
2 nhát 2 lần/ngày
DPI-B/F 100 or
200 µg /6 µg
1 nhát 2 lần/ngày
MDI-B/F 80 or
160 µg/ 4.5 µg
2 nhát 2 lần/ngày
Tương tự như mô tả ở trên đối với từng phần trong phối hợp.
Trong hen suyễn dai dẵng trung bình đến nặng, thuốc kết hợp hữu hiệu hơn là tăng gấp đôi liều ICS. Budesonide/formoterol đã được chấp thuận ở một số nước để điều chỉnh liều dùng theo nhu cầu, bổ sung cho liều dùng thường ngày. Liều dùng tùy theo mức độ kiểm soát.
Ít số liệu ở trẻ 4-11 tuổi.
Không có số liệu ở trẻ < 4 tuổi.
Theophylline phóng thích chậm
Aminophylline
methylxanthine
xanthine

Liều khởi đầu 10 mg/kg/ngày với liều tối đa thông thường 800 mg chia 1-2 liều.
Thường gặp nhất là nôn và ói. Tác dụng nặng xảy ra ở nồng độ huyết thanh cao bao gồm co giật, tim đập nhanh, và loạn nhịp tim.
Thường cần theo dõi mức theophylline. Hấp thu và chuyển hóa có thể bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố, bao gồm sốt.
Kháng leukotrienes
Leukotriene modifiers
Montelukast (M)
Pranlukast (P)
Zafirlukast (Z)
Zileuton (Zi)

Thiếu niên: M 10 mg qhs
P 450 mg 2 lần/ngày
Z 20 mg 2 lần/ngày;
Zi 600 mg 4 lần/ngày.

Trẻ em: M 5 mg
qhs (6-14 t)
M 4 mg qhs (2-5 t)
Z 10 mg 2 lần/ngày (7-11 t)
Không tác dụng phụ đặc hiệu ở liều khuyến cáo. Tăng men gan với Zafirlukast và Zileuton và một số ca báo cáo về viêm gan còn hồi phục và tăng bilirubin huyết với Zileuton, và suy gan với Zafirlukast.
Kháng leukotrienes là hiệu quả nhất đối với bệnh nhân hen suyễn dai dẵng nhẹ. Thêm lợi ích khi thêm vào ICS dù không hữu hiệu bằng đồng vận β2 hít tác dụng dài.
Thay đổi miễn dịch
Omalizumab
Anti-IgE

Thiếu niên: Liều dưới da mỗi 2 hoặc 4 tuần tùy vào cân nặng và nồng độ IgE
Đau và bầm tại nơi tiêm chích (5-20%) và rất hiếm phản vệ (0.1%).
Cần trữ ở tủ lạnh 2-8°C và tiêm tối đa 150 mg mỗi nơi.